Em lại trở lại chính mình và yêu anh bằng trái tim chỉ biết hiến dâng. Em khao khát ở anh cái nhìn đắm đuối đầy chiều chuộng. Muốn được ôm chặt anh vào lòng để thỏa nỗi nhớ mong.
Đã bao lần em ao ước và thầm mong. Được nắm tay anh đi trong một lễ đường. Nơi anh là chú rể còn em là cô dâu. Rồi Mình sẽ ở bên nhau đến cuối cuộc đời. Cùng nhau sinh con và nuôi dạy chúng lớn khôn. Cùng ở bên nhau trong chuỗi ngày gian khó và cả những khi vui. Ôi hạnh phúc với em chỉ là điều giản dị như thế thôi.
Người yêu ơi, giờ anh đang ở phương nào? Và em lại ao ước một ngày anh sẽ trở lại bên em. Trao cho em nụ hôn nồng thắm và ôm chặt em vào lòng. Em nhớ anh lắm, anh N ơi! Em nhớ anh khi đi vào giấc ngủ, lúc thức dậy và cả trong những cơn mơ. Rồi em lại ước mơ mình có thật nhiều tiền. Vì nếu em có nhiều tiền, chắc mình đã không mất nhau? Em ước một ngày ta sẽ lại gặp nhau. Rồi mình sẽ ở bên nhau mãi mãi chẳng xa rời. Nơi nào có anh, nơi đó em cảm thấy hạnh phúc. Dù hiện thực cuộc sống có đắng cay nguy hiểm đến thế nào. Dù cuộc sống của em có muôn vàn điều đau khổ. Chỉ cần được gục đầu vào anh, ôm anh thật chặt. Thì mọi điều u ẩn trong lòng em có cũng như không. Em lại bơi lội trong cảm giác hoan lạc sung sướng. Cảm giác ở bên anh là cảm giác hạnh phúc nhất mà em đã có ở trên đời!
Tác giả: Phạm Thị Hợi
Đọc thêm các bài viết
Đọc thêm các bài viết
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét