Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Với


        Mong mãi cũng đến cuối tuần để về quê. Vừa gặp chị gái, Hạnh đã hỏi ngay về tình hình bệnh tình của chị Mỹ Lệ. Khá bất ngờ và ngạc nhiên trước thái độ sốt sắng của Hạnh. Rồi gương mặt chị gái Hạnh khẽ buồn và nói: Mỹ Lệ đã qua đời rồi. Chiều qua chị và cả lớp đi đưa tang nó! ... Trời ơi! Chị Mỹ Lệ ơi! Tại sao một người tốt như chị mà lại ra đi sớm thế? Tại sao một người có phúc được cha mẹ thương yêu, được sống trong cảnh giàu có lại không được sống lâu mà hưởng hạnh phúc như thế?

        Hạnh sực nhớ ra thằng Tuấn Minh. Chị Mỹ Lệ cứ bị hôn mê bất tỉnh suốt như thế chắc gì đã nói ra được sự có mặt của thằng Tuấn Minh trên đời? Nếu chị ấy chưa nói ra, thì có lẽ trên thế giới này, chỉ có Hạnh biết sự thật này thôi. Chị Mỹ Lệ bị tai nạn nằm viện cả tháng trời, ai là người gửi tiền cho bà cụ nuôi giúp Tuấn Minh đây? Nghe nói bà cụ cũng rất nghèo. Lỡ ra bà ấy đem gửi Tuấn Minh vào trại trẻ mồ côi thì khổ. Gia đình chị Mỹ Lệ dù có biết sự thật này cũng làm sao tìm lại được Tuấn Minh, nếu bé đã bị cho làm con nuôi? Hạnh phải giúp họ thôi. Hạnh không giúp thì cuộc đời bé Tuấn Minh sẽ ra sao? Linh hồn chị Mỹ Lệ làm sao có thể thanh thản?
      Hạnh xin mẹ tiền ăn tiêu trong tuần tới, rồi đạp xe vào thị xã ngay. Cô chỉ biết Tuấn Minh được gửi cho một bà cụ đơn thân sống với 1 đứa cháu nhỏ hơn Tuấn Minh hai tuổi ở trong khu Tháp Chuông. Thế là cô dự định sẽ đi hỏi tham từng nhà ở khu đó. Nếu vẫn không thấy, Hạnh sẽ đến 2 trường tiểu học quanh đó để hỏi thăm về 1 đứa bé tên Tuấn Minh 4 tuổi và Sinh 6 tuổi, thế nào cũng sẽ ra.
      Sức khỏe Hạnh không được tốt. Vừa trải qua một tuần học tập căng thẳng, mệt mỏi. Đạp xe hơn mười cây số về nhà, rồi chẳng kịp ăn uống nghỉ ngơi gì. Hạnh lại vội vã đạp xe hơn mười cây số nữa vào thị xã. Vào đến nhà trọ trong thị xã, cô gần như bị kiệt sức, thở ra cả bằng tai. Nhưng nghĩ đến Tuấn Minh, cô lại vội vã bắt đầu cuộc hành trình tìm kiếm đầy gian nan, vất vả.
                                  Còn nữa ...
                                                                  Tác giả: Phạm Thị Hợi
                                                                    

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét