Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Nhiều


       Một dịp nghỉ lễ dài những sáu ngày liệu anh có còn nghĩ đến đến em? Vì cuộc sống vất vả mưu sinh  mà mình đã lại xa nhau. Có bao giờ anh nhớ về những hồi ức xưa cũ của hai đứa? Một tình yêu lung linh tựa như ánh nắng mai. Em đã yêu thương anh bằng hết thảy tấm lòng. Nhưng chúng mình là những người không thật cùng suy nghĩ với nhau....

       Anh vẫn muốn một cô vợ đẹp và gốc trong thị xã. Còn em chỉ là một cô nàng chân ngắn quê mùa. Dẫu có đắm say và trao gửi bao nhiêu ân tình. Nhưng cuối cùng em vẫn là người bị loại. Chỉ mình em trong nỗi khắc khỏa nhớ mong. Còn anh nhẹ bước rũ áo ra đi như em chỉ là một gã bù nhìn.
      Sao đã không muốn cùng em đi hết một con đường. Mà anh lại lỡ đẩy em vào một cuộc tình tăm tối? Để bây giờ mỗi tối, em vẫn nhớ về anh. Dù dễ đến bẩy năm rồi mình chưa gặp lại. Ôi tình yêu, sao nó lại báo hại đời em?
      Lại một phút buồn, một phút lặng yên khi nhớ về nơi trốn cũ. Nơi em và anh cùng sống những năm tháng tuổi trẻ. Sóng gió nổi lên và mình đã lại xa nhau thêm một lần nữa. Mà mình đã xa nhau bao lần rồi anh nhỉ? Liệu bây giờ mình gặp lại sẽ còn những yêu thương?
      Cuộc sống của em đã trái ngang khi đôi ta chia rẽ đôi đường. Em chợt tự nhủ, tình yêu sẽ đến khi em thật sự trưởng thành để an ủi, động viên bản thân. Vì em biết mình chưa thật sự làm chủ cuộc sống của chính mình. Vậy làm sao lưu giữ nổi tình cảm và lo được cuộc sống cho anh? Yêu anh lắm, nhưng nếu không làm cho anh hạnh phúc thì em vẫn lặng lẽ bước đi! .... Nhớ về người ấy thật nhiều!
                                                             Tác giả: Hoàng Lan
                                                                   
 Xem thêm các bài viết    
>> Nhà Quê Ra Thành Phố       
                                                         

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét