Thứ Ba, 28 tháng 6, 2016

Sen

                   Trong kho tàng ca dao, tục ngữ Việt Nam, từ nhỏ tôi đã rất thích bài ca dao sau:
Trong đầm gì đẹp bằng sen
Lá xanh bông trắng lại chen nhị vàng
Nhị vàng bông trắng lá xanh
Gần bùn mà chẳng hôi tanh mùi bùn!

                 Bài ca dao chỉ có bốn câu thơ lục bát. Hình ảnh hoa sen thì quá quen thuộc và gần gũi với mỗi người dân Việt Nam. Sen còn là biểu tượng của Bác Hồ, vị lãnh tụ muôn vàn kính yêu của dân tộc. Thế nhưng có thể nói, qua bài ca dao này ta mới thấy hết vẻ đẹp thanh khiết và cao quý của bông hoa sen.

Quan trọng

                Trong những đức tính của con người nói chung. Đức tính cẩn thận là một trong những phẩm chất đạo đức quan trọng nhất, đặc biệt là đối với người phụ nữ. Thánh nhân xưa chẳng từng khuyên: " người con gái tính nết không cẩn thận chớ lên lấy làm vợ". Quả thực đức tính cẩn thận ở mỗi người là rất quan trọng. Sống bên một người luôn cẩn thận chu đáo, ta sẽ luôn yên tâm và hạnh phúc.
                Một người cẩn thận sẽ không nay quên cái này, mai quên cái khác. Không nay đánh đổ cái này, mai đánh đổ cái khác. Ăn mặc không hớ hênh, luộm thuộm, lôi thôi. 
                Ngày nhỏ mẹ thường khuyên bảo tôi bằng câu " cẩn tắc vô áy láy". Là có ý răn bảo tôi dù làm công việc gì cũng lên hết sức cẩn thận và cố gắng làm hết khả năng. Xong rồi khi không phải lo nghĩ hay áy láy gì cả nữa. Vì ta chỉ làm được như thế thôi.

Công

                   Trong cuộc sống dù chúng ta có tài giỏi và cẩn thận đến đâu cũng không thể tránh được lúc sa cơ lỡ vận. Anh hùng cũng có lúc xa cơ đó mà. Lúc ấy ta có thể mất hết tất cả, thậm trí có khi còn nguy hiểm đến tính mạng nữa. Cuộc đời đâu học được chữ ngờ. Khi đó, những người xung quanh ta sẽ thể hiện lòng dạ thật với ta. Bạn đừng qúa bất ngờ thậm chí sốc đến đột quỵ để không còn có cơ hội đứng lên. Vì đôi khi chính người bên cạnh ta, nhận được nhiều sự ưu ái và thương yêu của ta nhiều nhất lại chẳng có chút tình cảm nào với ta. Khi ta gục ngã, họ lập tức hất bỏ, có khi họ còn đá bồi ta thêm một cú chí mạng nữa. Vì họ đã chịu đựng ta trong suốt thời gian trước đó nhưng chưa từng thể hiện ra. Có rất nhiều người bạn, ta đã tưởng lầm họ là thân thiết nhưng giờ họ bỗng trở lên vô cùng xa lạ với ta. Những người ghét ta chẳng phải vất vả đeo mặt nạ hay làm diễn viên bất đắc dĩ trước mặt ta nữa. Họ thẳng thắn thể hiện bộ mặt thật của mình trước ta. 

Chuyền

                     Khi còn nhỏ nó rất thích những sợi dây chuyền. Mỗi lần có dịp mua gì của mấy cô hàng xén quanh chợ là nó lại thấy thích mê về những sợi dây chuyền bán ở đấy. Những cái mắt nhôm thật khéo kết nối với nhau thành một vòng tròn trông thật tinh xảo, nó nhìn mãi mà không thấy chán. Những cái mặt dây chuyền thì mới thật tuyệt đẹp làm sao. Những viên đá lóng lánh đủ mọi sắc màu. Nó xin đeo thử và có cảm giác như mình là nàng công chúa trong cổ tích. Nó tưởng tượng, đó là những sợi dây chuyền bằng vàng và bạc thật. Những viên đá trên mặt dây chuyền là hồng ngọc, kim cương hay ngọc bích thật. Nó luôn ước mơ có một cái như thế, nhưng mà chúng khá đắt. Mẹ nó sẽ không bao giờ cho nó tiền để mua chúng. Vì nhà nó rất nghèo. 
                    Nó học hành càng ngày càng chăm chỉ hơn, nó mong sau này nó thật giàu có. Và sẽ mua thật nhiều dây chuyền để đeo!

Thích hợp

                 Ở trên đời, những người nhu thuận và mềm mỏng luôn có đất sống. Giống như câu chuyện giữa răng và lưỡi vậy. Răng thì luôn cứng, thẳng, mạnh mẽ và chỉ đứng yên một chỗ cỗ định. Lưỡi thì luôn mềm mỏng, cơ động có thể thè dài ra, có thể ngắn lại, có thể luồn lách trong các kẽ răng để lấy đi các thức ăn thừa. Vì thế, đến khi con người già cỗi, răng thường là bộ phận bị rụng trước tiên. Lưỡi thì tồn tại cùng với sự sống của con người. 
                Nếu có hai hạt cây cùng nảy mầm bên dưới một tảng đá. Hạt cây cứ mạnh mẽ, thẳng thắn vươn lên mà không biết tự lượng sức mình. Chắc chắn sẽ không bao giờ đạt được mục đích là: được nhìn thấy ánh nắng mặt trời.

Tranh

                 Các nhà nho xưa kia khi bất đắc chi với thời thế thường chọn cách lui về quê ở ẩn. Tiêu biểu cho chào lưu này là Nguyễn Trãi - đại thi hào dân tộc, danh nhân văn hóa thế giới. Nguyễn Khuyến - Cụ tam nguyên Yên Đổ, ... Họ đều từng là những công thần bậc nhất của triều đại phong kiến thời của họ. Nhưng đều đã từ bỏ quan trường, về quê tiêu dao, bầu bạn với gió trăng. Từ những cây cỏ và con vật được cho là dung tục tầm thường đã bước vào thơ ca của Nguyễn Trãi và Nguyễn Khuyến một cách dung dị, hiền hòa và thân thương đến khó tả:
Khác với Nguyễn Khuyến, thơ của Nguyễn Trãi dung dị, hiền hòa và có phần tinh tế hơn: Vi dụ như những câu thơ: 

Để

                    Hồi còn đi học, mình rất nhớ thầy mình thường bảo tụi mình là: Để thành đạt được cần ba chìm, bẩy nổi, chín cái lênh đênh, cộng thêm dăm ba cái phập phềnh nữa. Mình nhớ hồi ấy cả lớp mình đã cười nghiêng ngả về sự hài hước của người thầy giáo dậy môn triết học và kiêm luôn chức bí thư đảng ủy suốt nhiều nhiệm kỳ của ngôi trường tôi đã theo học này.
                    Bây giờ khi đã nhọc nhằn lấy được cái bằng đại học, sau khi bôn ba suốt mấy năm dòng trong cuộc đời. Tôi mới thấy thấm thía lời thầy nói. Sự thành công không phải mọc từ cái cây. Hay từ trên trời rơi xuống. Sự thành công là bản hợp xướng của rất nhiều thứ cơ bản: Nhân cách, tài năng, cơ hội, và cả sự may mắn nữa. Không phải ai có đủ tất cả các phẩm chất để thành công đều thành công. Mà nó còn phụ thuộc vào hướng đi, cách làm, người giúp đỡ ...

Nghèo

                      Các cụ xưa có câu ca: Phú quý sinh lễ nghĩa là có ý ca ngợi những người có nhiều tiền bạc, được vinh hiển trong xã hội. Nhưng không vì thế mà ăn chơi, sa đà, trách táng. Họ lại bồi đắp thêm cho mình những giá trị đạo đức và văn hóa đó là: lễ nghĩa. Những người như thế, họ còn có cơ hội tiến xa hơn rất nhiều, vì họ vẫn đang vươn lên trong cuộc sống. 
                      Trong cuộc sống không thiếu những con cái các gia đình giàu có rồi sinh ra chơi bời, nghiện hút, gái hú. Họ quá nhiều tiền tiêu, nhưng không đủ trí tuệ và nhân cách để sử dụng chúng một cách hữu ích cho bản thân. Trái lại tiền bạc lại làm hại họ. Đúng là tấm huân chương nào cũng có hai mặt phải và trái của nó. Hoàn cảnh sống nào cũng có mặt tốt và mặt xấu của nó.

Cùng khốn

                    Chờ đợi cơ hội tốt để hành sự mà gặt hái thành công là điều tốt, nên làm. Nhưng chờ đợi đã đến lúc cùng cực rồi thì phải cố gắng mạnh mẽ, thận trọng mà hành sự thôi. Vì khi ta đã chờ đợi đến cùng cực. Mà vẫn phải chờ đợi tiếp thì sẽ sinh mệt mỏi, chán nản, bất mãn thậm chí còn muốn bỏ cuộc. Vì thế ta cứ cứng cáp mà tiến lên thôi. Tuy nhiên cũng cần hết sức cẩn thận.
                   Thực tế thì khi con người mềm mỏng, nhu thuận đến cùng cực thì cũng rất dễ trở nên thẳng thắn, mạnh mẽ mà đối chọi với sự đời. Con giun xéo mãi cũng qoằn, tức nước thì vỡ bờ là như thế.
                  Khi cuộc sống bị dồn đến cùng cực, con người sẽ bị dồn vào bản năng sinh tồn và bản năng tự vệ. Vì thế tự nhiên người đó sẽ trở lên mạnh mẽ  hơn thôi. Cái khó làm ló cái khôn ở ở chỗ đó.

Ơn

                  Xã hội thì có rất nhiều loại người khác nhau. Có kiểu người được ta kính trọng, ngợi ca. Nhưng cũng có kiểu người làm ta khinh ghét. Có những phẩm chất đạo đức của ai đấy làm ta vô cùng yêu mến. Nhưng cũng có những tính cách của ai đấy làm ta không thể dung hòa. Bằng cách này hay cách khác, đôi khi những kiểu ta ghét, ta coi thường họ lại là sếp của ta, là bạn học với ta, là thầy cô giáo của ta. Tệ hơn nữa họ có thể là bố hay mẹ của ta.
                 Ta sẽ vẫn ghét và coi khinh họ? Nếu bạn rơi vào tình huống người lẽ ra bạn sẽ không tôn trọng lại chính là bố mẹ của mình thì đúng là bi kịch rồi! Một mặt, theo nghĩa vụ và bản năng của một người con.

Lấy

                    Ba đã qua đời từ khi con còn rất nhỏ. Mẹ đã ở vậy tần tào nuôi mấy chị em con suốt bao nhiêu năm. Con đã luôn cố gắng chăm ngoan, học giỏi và làm mọi thứ để mẹ vui lòng. Con sợ một ngày mẹ buồn quá, vì cuộc đời mẹ quá bất hạnh, mẹ sẽ chết!
                    Mẹ mồi côi cha khi mười ba tuổi và góa chồng khi hai chín tuổi đầu. Một nách bốn đứa con thơ dại, đồng lương giáo viên èo uột không đủ sống. Mẹ chạy ngược chạy xuôi, bấu víu người này, cầu xin sự thương hại của người khác. Đôi khi không thể tham gia những nhóm hội cùng bạn bè cũ, vì kinh phí đóng góp quá cao. Con biết mẹ đã buồn và tủi thân lắm.
                     Nhưng con biết làm gì? Khi con chỉ là một đứa bé? Con đã rất cố gắng làm theo mọi điều mẹ muốn. Con muốn thay cha, cho mẹ có một chỗ dựa tinh thần, một nơi để nhờ cậy và một điểm tựa hi vọng trong tương lai.

Người Mỹ

                     Trong nhiều thập niên gần đây, Mỹ luôn là quốc gia có nền kinh tế hàng đầu trên thế giới. Đời sống của người dân Mỹ được nâng cao. Lối sống của người Mỹ thì rất phóng khoáng. Mọi người dân Mỹ đều có ý thức pháp luật rất cao. Kết luận của tòa án là quyết định cuối cùng. Mọi tranh chấp trong đất nước, khi đã có quyết định cuối cùng của tòa án tối cao thì họ đều cứ theo thế mà làm. Nghề luật sư ở đây rất có giá. Họ không quan niệm việc kiện đó là đúng hay sai, có trái với luân thường đạo lý không? Có làm họ mất mặt với mọi người hay không? Họ kiệm với mục đích là chiến thắng và đòi tiền bồi thường. Người Mỹ vốn sống rất thực dụng. Họ không sống theo kiểu cách điệu đà, tô màu sự thật hay lá mặt, lá trái theo kiểu phương đông. Thế nên trong cuộc sống cứ thấy có sơ hở nào của người khác có thể kiện để đòi tiền bồi thường, là họ vác đơn và thuê luật sư đi kiện!

Văn hóa

                  Người Việt Nam ta nói riêng và người phương đông nói chung từ ngàn xưa đến nay vốn có lối ứng xử trọng tình, trọng nghĩa với nhau. Nói như Khổng Tử - ông tổ của Nho Gia thì kiện cáo là thói của bọn " con buôn". Trong xã hội mà Nho Giáo được coi là chính thống thì các tầng lớp được tôn trọng là: Sĩ, nông, công, thương. Các thương nhân là tầng lớp mạt hạng nhất trong xã hội. Họ đa phần không có học vấn, quan chức, điền trang hay nghề nghiệp gì cụ thể. Phần lớn họ chỉ dựa vào việc uốn ba tấc lưỡi và thấy cái gì có lợi thì làm. 
                 Nói như thế để biết rằng, từ ngàn năm nay, việc kiện cáo vốn được coi là một việc lớn. Đôi khi cả người đi kiện và người bị kiện đều bị mất mặt. Dân gian ta vẫn có câu: Một đời kiện là chín đời thù.

Chuyện

              Trong cuộc sống hàng ngày chúng ta hay dùng từ " mâu thuẫn" để chỉ các tranh chấp, xung đột lợi ích trái ngược nhau. Vậy các bạn có biết tại làm sao mà lại có từ " mâu thuẫn'' hay không? 
                 Chuyện kể rằng, ngày xưa có hai vợ chồng nhà nọ tuy rất yêu thương nhau nhưng họ suốt ngày cứ đánh cãi nhau. Khi xung đột đỉnh điểm, người chồng dùng cái mâu để đâm vợ. Người vợ thì dùng cái thuẫn đỡ lấy cái mâu để tự vệ. Mọi người đi qua thấy vậy nói: vợ chồng nhà này suốt ngày mâu với thuẫn. Thế là từ ghép mâu thuẫn ra đời để chỉ sự xung khắc về lợi ích, thậm trí đối nghịch nhau.

Chồng

Tính em không xấu tính
Có chàng lính nào muốn theo?
Xin mời mang heo đến rước
Đấy là phước đức nhà anh

Một

Có một thời áo trắng
Chịu bao điều cay đắng
Vì thiếu vắng tình yêu
Mặc dù tôi rất siêu

Khao

                 Hồi sinh viên đại học, tôi ở trong ký túc cùng với khoảng tám  người bạn nữa nên rất vui. Cả phòng chúng tôi cứ cười rinh rích suốt ngày đêm. Mỗi người một vùng quê, một tính cách và điều kiện sống khác nhau. Nhưng chúng tôi cùng là những người bạn học. Sống với nhau với phương châm: tôn trọng cá tính của nhau và hiểu nhau là chính. Trong phòng có lẽ có cô bạn tên Nga là cá tính độc đáo nhất. Tôi không bình luận xấu, đẹp, tốt hay không tốt. Vì nó phụ thuộc vào suy nghĩ và góc nhìn của mỗi người. Chỉ có một điều đặc biệt là Nga phòng tôi rất hay nhặt được tiền rơi ở đường. Khi đi siêu thị mua hàng bạn ấy cũng rất hay được nhân viên siêu thị thanh toán tiền nhầm!?
                 Một lần Nga khoe cả phòng nhặt được 200 nghìn đồng. Cả phòng nhao nhao đòi Nga khao. Cô bé hôm ấy cũng dễ tính, mời cả nhóm ra công viên ăn hàng vào buổi tối. Cả phòng ăn uống đàng hoàng xong xuôi, thì Nga rút tiền ra trả.

Khao

                 Hồi sinh viên đại học, tôi ở trong ký túc cùng với khoảng tám  người bạn nữa nên rất vui. Cả phòng chúng tôi cứ cười rinh rích suốt ngày đêm. Mỗi người một vùng quê, một tính cách và điều kiện sống khác nhau. Nhưng chúng tôi cùng là những người bạn học. Sống với nhau với phương châm: tôn trọng cá tính của nhau và hiểu nhau là chính. Trong phòng có lẽ có cô bạn tên Nga là cá tính độc đáo nhất. Tôi không bình luận xấu, đẹp, tốt hay không tốt. Vì nó phụ thuộc vào suy nghĩ và góc nhìn của mỗi người. Chỉ có một điều đặc biệt là Nga phòng tôi rất hay nhặt được tiền rơi ở đường. Khi đi siêu thị mua hàng bạn ấy cũng rất hay được nhân viên siêu thị thanh toán tiền nhầm!?
                 Một lần Nga khoe cả phòng nhặt được 200 nghìn đồng. Cả phòng nhao nhao đòi Nga khao. Cô bé hôm ấy cũng dễ tính, mời cả nhóm ra công viên ăn hàng vào buổi tối. Cả phòng ăn uống đàng hoàng xong xuôi, thì Nga rút tiền ra trả.

Khi đi

                   Trong cuộc sống và sinh hoạt thường ngày, ta đôi khi có những mâu thuẫn với người xung quanh. Ai cũng biết, nếu cứ một điều nhịn thì chín điều lành. Nhưng đôi khi, một điều nhịn lại là chín điều nhục. Bởi vì mình càng nhịn nhục thì đối tượng đang xâm hại lợi ích của mình vẫn tiếp tục xâm hại và còn xâm hại nghiêm trọng hơn. Trong trường hợp đấy ta nhất thiết phải đấu tranh đến cùng. Nhịn cũng cần phân biệt rõ cái gì nên nhịn, cái gì không nên nhịn. Cái gì nếu nhịn thì sẽ êm chuyện, cái gì càng nhịn thì càng nhục và càng to chuyện. 
                  Bản chất con người thì luôn tốt, nhưng cuộc sống đôi khi xô đẩy, tập nhiễm và gây biến thái nhân cách con người. Vì thế mới sinh ra người tốt kẻ xấu. Mới sinh ra nhà tù và ghế điện để xử lý những người không được chấp nhận trong xã hội. Vì thế với những người vương hại đến lợi ích hợp pháp của ta một cách quá đáng, mà ta không tự giải quyết được, thì ta lên đưa họ ra tòa xử lý. Đó là một cách hành xử thông minh và hợp lý nhất.

Kiện tụng

                    Trong cuộc sống ta không thể tránh được hết các mâu thuẫn. Cũng không có cách gì để loại bỏ hết các mâu thuẫn trong xã hội. Đó là một phần tất yếu trong quá trình vận động và phát triển của xã hội. Khi mâu thuẫn lên đến đỉnh điểm, thì nhất thiết phải có sự giải quyết mâu thuẫn đó hợp lý, nếu không sẽ có những hậu quả tai hại khó lường. Cách để giải quyết mâu thuẫn triệt để và văn minh nhất đó chính là: kiện ra tòa
                   Vậy nguyên nhân từ đâu sinh ra mâu thuẫn? Nguyên nhân chủ yếu là do xung đột về lợi ích. Theo bản năng tự nhiên, con người luôn hành động theo lợi ích. Vì thế, khi lợi ích của người này làm phương hại đến lợi ích của người khác, thì sinh ra mâu thuẫn. Để giải quyết mâu thuẫn này. Nhà nước đặt ra pháp luật để cai trị xã hội. 
                   Trong cuộc sống thường ngày, ta hay bắt gặp rất nhiều mâu thuẫn lớn nhỏ.

Rơi

                                                       Tiểu thuyết: Con rơi

Tập một: Gặp gỡ 

                  Nó đi vòng quanh trên đường, dì nó nói đã nộp hồ sơ của nó vào trường Nghiệp Vụi I, và trường Nghiệp Vụ I không phải là ngôi trường mà nó đã nghe rất nhiều điều không hay về nó. Thậm trí các thầy cô ở trường phổ thông của nó còn khuyên học sinh không nên thi vào trường đó, dù gần như ai thi cũng đỗ. Vì trường đó lấy điểm rất thấp và chất lượng đầu ra của sinh viên không bằng của trường cấp ba mà nó đã học. Hơn nữa, ngôi trường này có rất nhiều sự nhiễu nhương khác. Nó còn nhớ nó đã cười hô hố khi thấy bạn nó làm hồ sơ thi vào trung cấp và mấy trường cao đẳng ở trên vùng cao. Thế mà nó đến đúng địa chỉ trên tờ giấy thì người dân ở đó nói đó là trường Thủy Lợi với giọng đầy khinh miệt. Nó lại vòng ngược trở lại, mệt quá! Sắp hết giờ nhận hồ sơ thi tuyển rồi. Nó thấy hơi hoang mang. Đây với nó thật sự là một cơ hội quý. Nó sẽ không phải ở nhà để chịu đựng nỗi đau bị " trượt tốt nghiệp phổ thông".

Mới

                                                           Tiểu thuyết: Con rơi

Tập 1: Con rơi
                     Ngày nhập học nó cũng hân hoan như ai, vì dù sao đây cũng là trường trung học chuyên nghiệp. Nó cũng thấy có một vài điểm hơn ngôi trường cũ của nó. Và cả sự lạ lẫm bỡ ngỡ với rất nhiều bạn mới. Những đôi mắt to tròn và nhìn nó đầy yêu thương. Họ không biết gì về gia đình nó, nên không khinh thường nó. Họ cũng không biết gì về nó của ngày hôm qua, nên không bắt nó phải vĩ đại thế này, hay cao quý thế kia. Nó thấy khá thoải mái. Hơn nữa, cảm giác được trở thành sinh viên cũng khá tuyệt. Nó quyết định sẽ quên hết hoàn toàn tất cả các chuyện trước đây. Cả chuyện hay lẫn chuyện không hay. Nó muốn bắt đầu lại, là một con người hoàn toàn mới.  Nếu ai muốn hỏi lại chuyện cũ, nó sẽ nói mình bị mất trí nhớ. Và năm học đầu tiên này nó sẽ coi là năm học lớp một. 

Bất ngờ

                   
Tiểu thuyết: Con rơi


               Cuối cùng đợt học chính trị đầu khóa cũng kết thúc. Nó đợi ngày bắt đầu chính thức đi học. Chị cùng nhà nó hốt hoảng nói lớp nó đã học từ mấy hôm rồi. Thế mà nó đã nhận được thông báo là việc học sẽ bắt đầu sau mấy hôm nữa? Nó không nhớ thông tin này nó nhận được từ đâu nữa? Nó ôm sách vở và phi đến lớp.

Giày

               Ước mơ của nó là trở thành nhà quản trị, quản lý hay lãnh đạo. Đó là ước mơ cháy bỏng từ khi còn thơ ấu của nó. Dù cuộc sống quanh nó luôn đầy dẫy bất công và đói khát. Dù gia cảnh nhà nó có rất nhiều éo le. Có lần nó mạnh dạn nói ra ước mơ của mình và nhận được cái cười vô cùng khả ố và lỗ mãng của một người bạn biết khá rõ về gia đình nó. Với anh ta, những người có xuất thân như ra đình nhà nó là hạng mạt hạng trong xã hội. Sao dám có ước mơ ngông cuồng làm quản lý hay lãnh đạo người khác? Nó buồn và cảm thấy bị tổn thương lắm. Nhưng kệ thôi, cuộc đời mà. Ta có thể đối tốt với mọi người nhưng không thể buộc được tất cả mọi người phải đối tốt với ta. Dù sao thì hai người cũng mới chính thức quen nhau khi cùng học đại học. Thời gian bên nhau còn dài, với sự chăm chỉ và cầu tiến của mình. Nó tin một ngày anh sẽ phải ngậm miệng khi nó thực hiện được ước mơ của mình.

Nhất

                 Trong những điểu hiểu biết ở đời để thành công. Sự hiểu mình và biết người là quan trọng nhất. Cần hiểu rõ xem mình muốn gì? Và có thể làm được điều gì? Rồi sẽ tính toán xem sẽ làm như thế nào để tốn ít thời gian và sức lực nhất để đạt được mục đích.
                  Nếu biết mình tính tình nhu nhược, không thể làm cho đến kiệt cùng những việc tranh giành trong thiên hạ thì cũng cần phải biết chọn điểm dừng phù hợp để hạn chế những thiệt hại. 
                Tình yêu là một trong những thứ tình cảm cao quý và mãnh liệt nhất mà con người có. Vì thế những cuộc tranh giành, ghen tuông về tình cảm diễn ra mạnh mẽ nhất. Từ cổ trí kim, từ đông sang tây đã không thiếu những người chết vì tình yêu. Có người bị tình địch hạ sát, có người chết vì không được ở bên nhau và có người chết trong cô đơn vì nhớ nhau. 

Khi

              Ở đời chẳng ai muốn kiện tụng làm gì cho mất tình mất nghĩa. Dân Việt Nam ta từ ngàn xưa vốn rất coi trọng sự thuận hòa và nề nếp gia phong. Nhưng nếu ai cũng tử tế, cũng tốt đẹp, cũng không càn rỡ mà xâm hại lợi ích của người khác, không cậy sức mạnh vượt trội của mình để cướp đoạt lợi ích hợp pháp của người khác. Thì thế giới luôn có hòa bình. Loài người không có chiến tranh. Đất nước không có các vụ cãi vã và đánh nhau ...
               Thực tế thì thế giới luôn có chiến tranh ở nơi này hay nơi khác. Thế kỷ này sang thế kỷ khác luôn tồn tại cách cuộc chiến. Trong mỗi đất nước luôn có cách xung đột lớn nhỏ giữa người này và người khác, nhóm cộng đồng này và nhóm cộng đồng khác. Vì thế sự ra đời của tòa án để giải quyết các tranh chấp gọi là: sự kiện tụng là một tất yếu khách quan. Giúp giải quyết các tranh chấp một cách đỡ gây tổn thương cho các bên tham gia nhất.

Để

                        Có một con chim mẹ chỉ đẻ được một quả trứng chim. Nó hết mực nâng niu và ấp ủ quả trứng. Hàng ngày chim mẹ đều đếm đi đếm lại ngày chim non ra đời. Đến ngày chim non ra đời, chim mẹ đã gầy ốm đi rất nhiều do thiếu thốn thức ăn và nước uống trong  những ngày ấp trứng. Nhưng nó cảm thấy  hạnh phúc vô bờ.  Lúc này nó rất đói và cũng muốn đi bắt ít mồi ngon cho chim non. Nó vội vã bay đi kiếm mồi, tìm mãi nó mới bắt được một con trùng rất ngon.  Sau đó nó sung sướng bay về mớm cho chim non. Không may cho nó, khi nó bay về gần tổ thì gặp bác thợ săn. 
Pằng... Chim mẹ trúng đạn và rơi xuống đất trước khi nó kêu thất thanh gọi tên con. Thật tội nghiệp cho chim mẹ!

Cáo

                       Trong những tranh chấp nảy sinh của cuộc sống. Nếu thấy người mà mình có tranh giành quyền cao chức trọng, người đông thế mạnh. Thì tốt nhất ta nên lấy câu nói " một điều nhịn là chín điều lành " làm kim chỉ nan cho mọi hành động của mình. Đừng cố đem trứng trọi đá để tự làm tổn thương chính bản thân mình. Mình có thể không đối kháng trực diện, nhưng có thể dùng những cách mềm mỏng khôn khéo hoặc dùng chiêu " mát nước thối đá" để đối phó với đối tượng. Đảm bảo an toàn cho bản thân. 
                       Đôi khi tranh chấp xảy ra với những người bề trên của mình thì tốt nhất cũng nên nhượng bộ. Đến mức tức nước vỡ bò ta mới nên hành xử mạnh mẽ. Vì dù sao người Việt Nam ta từ ngàn xưa vẫn là những người trọng nghĩa, trọng tình và trọng các tôn ti trật tự.  Theo kiểu: Vua bảo thần tử chết, thần tử không chết, thần tử bất trung

Lên

                Trong cuộc sống, có không ít người khi ta bị xâm hại quyền và lợi ích hợp pháp của mình. Nhưng lại vốn là người mềm mong và nhu mì. Cũng chẳng có sức mạnh và tài năng gì. Không có cả hiểu biết về pháp luật nữa. Chẳng biết phải kiện cáo ra sao để đòi lại sự công bằng. Lại không thể nhờ cậy được người cao minh giúp đỡ. Rồi cứ thế nhịn nhục mà sống, tuy vẫn thẳng thắn khẳng định lẽ phải của mình với bàn dân thiên hạ. Chẳng dám kiện tụng, vì sợ có hại cho thân. Người không có tài năng và đức độ hơn người. Dù có làm việc cho nhà vua, ở bên rồng phượng cũng không thể thành công. Âu cũng là một cách sử sự khôn khéo. Biết tự lượng sức mình. Không dám làm cái việc " con kiến mà kiện củ khoai". Thế nhưng tình cảnh của họ thật đáng thương! ...

Dòng

Cánh đồng em đang hạn hán
Từng đám lúa cháy khô
Vườn cây cũng nhấp nhô
Những cây khô thiếu nước

Báu

                   Lịch sử hình thành và phát triển của loài người đã trải qua hàng triệu năm. Con người bắt đầu từ người tối cổ trong buổi sơ khai, cho đến thế kỷ 21 văn minh hiện đại. Đã có không biết bao nền văn minh được sinh ra rồi mất đi  như nền văn minh Ai Cập, Maya, La Mã, Hi Lạp, Hung Nô ...
                 Cùng với nó là rất nhiều tinh hoa văn hóa của nhân loại cũng bị thất truyền. Đã có rất nhiều kỹ thuật luyện kim, xây dựng, thiên văn, học thuật...  đã bị thất truyền. Những gì tồn tại cho đến ngày nay là những thứ rất quý giá và đáng trân trọng. Lửa thử vàng, gian nan thử sức. Những kiến thức, văn hóa cổ xưa truyền lại được đến ngày nay thật sự là nhưng tinh hoa quý báu của nhân loại được đúc rút từ ngàn xưa. Vì vậy ta chớ có coi thường và khinh mạn chúng. Chạy theo những cái mới chưa được kiểm nghiệm và tôi rèn theo thời gian. Sớm muộn cũng có ngày sẽ phải chịu sự ân hận xót xa.

Thân


                  Trong cuộc sống hỗn tạp hiện nay, con người luôn phải căng mình ra đối phó với mọi tình huống xấu có thể xảy đến. Vì thế ta cần chú ý đừng để mất chính mình. Tốt nhất cứ hoàn thành tốt những bổn phận và trách nhiệm của vị trí mình đang đứng. Làm vậy chẳng ai trách cứ bạn cả. Nếu trong xã hội, người nào ở vị trí nào cũng làm tốt bổn phận của vị trí ấy. Thì xã hội ấy sẽ ổn định và phát triển.
                   Xã hội ngày nay đã mở một con đường lớn cho những người luôn muốn vươn lên đạt được những vị trí cao hơn trong xã hội. Những cơ hội học tập, việc làm, thăng quan tiến chức luôn dành cho tất cả mọi người. Để tận tận dụng hết nội lực và ngoại lực. Trước mỗi sự lựa trọn về con đường phía trước. Ta nên hết sức tỉnh táo, cần biết mình đã có gì, sẽ làm được gì và muốn có được cái gì. Để có một sự lựa chọn sáng suốt nhất là tận dụng được những lợi thế vốn có của bản thân.

Xử lý

                  Trong cuộc sống hàng ngày, nếu nói ta chưa từng phạm lỗi là nói dối. Trong cách ứng xử, việc làm... có thể ta đã mắc lỗi với rất nhiều người. Đôi khi lỗi đó có thể trở lên rất nghiêm trọng vì nó đã làm cho ta mua về một kẻ thù. Người đó có thể âm thầm, dấu mặt để làm hại ta hoặc đưa ta ra tòa xử lý. Tuy vậy, nếu ta là người tốt, được mọi người và người đó tôn trọng. Lại không cố ý phạm lỗi và biết ăn năn sửa lỗi. Có thể ta sẽ được người ta bỏ lỗi cho.
                Với những lỗi nhỏ, sao ta không ngại ngần gì mà không nói ra những lời hối lỗi chân thành từ đáy lòng. Nếu mình làm vậy, có khi không làm mất đi một người bạn, một mối quan hệ, mà có khi làm cho mối quan hệ càng thêm thắm thiết. Vì cả hai đã trở lên hiểu nhau hơn, bao dung các lỗi nhỏ cho nhau và nể trọng thương mến nhau hơn.

Nghĩa vụ

                   Vạn vật được sinh ra trên thế gian đều có những xứ mệnh của mình. Chúng đều có nghĩa vụ sinh trưởng phát triển và duy trì nòi giống. Đó là quy luật tự nhiên. Con người chúng ta cũng không thể vận động bên ngoài quy luật ấy. Chúng ta đều được sinh ra, lớn lên, kết hôn và sinh con để duy trì nòi giống rồi chết đi. Vì con người là động vật cao cấp nhất nên ngoài những xứ mệnh tự nhiên giao phó, mỗi người đều có những bổn phận nghĩa vụ của riêng mình. Chúng ta có nghĩa vụ của con cái đối với cha mẹ, ông bà. Nghĩa vụ với con cái, vợ chồng. Nghĩa vụ với cơ quan tổ chức và với tổ quốc thiêng liêng. Khi chúng ta hành động theo bổn phận nghĩa vụ và trách nhiệm của mình. Thì dù có làm ai đó mất lòng không vui thì cũng không có lỗi. Trái lại ta lại được tôn vinh và ngợi ca.

                   Trong cuộc sống ta hay gặp những người dù ở vào vị trí nào thì cũng sớm muộn đạt được những thành tựu đáng nể. Họ trước sau như một. Khi nghèo khổ họ cũng là những người nghèo khổ đáng nể trọng. Vì họ luôn biết giữ gìn, bồi dưỡng nhân cách mình. Kiên cường trên con đường vượt khó làm giàu hợp pháp và thành công. Khi giàu có, thành công họ vẫn là người hiền lành tử tế, nhân hậu. Ở nhà họ đối xử tốt với mọi người, dành được sự kính nể của người thân và làm chủ gia đình. Đến nơi làm việc họ cũng đối xử tốt với người xung quanh và làm lãnh đạo nơi đó. Khi về hưu họ cũng làm chủ hội hưu trí. Lúc rơi vào hiểm nghèo họ vẫn có khả năng vượt qua nguy hiểm hơn hẳn những người khác. Ta hay gọi đó là người tốt! Và vì là người tốt lên ở vị trí nào trong cuộc sống người đó vẫn phát huy được hết khả năng, thu phục được lòng người và được đặt vào những vị trí cao trong các cơ quan tổ chức.

                    Nếu ta quan sát trong xã hội, thì những người nhiều bằng cấp như giáo sư, tiến sĩ, thạc sỹ, lại không phải là những người giàu có nhất. Có đến 35% tỷ phú trong tốp những tỷ phú giàu nhất thế giới không có bằng đại học. Ngay ở xã Thạch Đà, huyện Mê Linh, Thành phố Hà Nội mà tôi đang sống, người giàu nhất làng, một tỷ phú có thứ hạng của đất Hà Nội lại chỉ có trình độ học vấn hết ... lớp ba. Dọc xung quanh nhà tôi sống, những đại gia trẻ mới nổi lên, họ xây nhà bốn năm tầng, có mấy mảnh đất ở những vị trí đắc địa tại Thạch Đà, Phúc Yên, Hà Nội ... lại chỉ có trình độ học vấn hết lớp bẩy và lớp sáu. Trong khi đội ngũ cử nhân, thạc sỹ trong xã còn đang vất vả kiếm sống từng ngày. Hay đang vất vưởng ở nhờ nhà  hay ở nhà thuê nơi phồn hoa đô thị Hà Nội. Đang làm cực nhọc để kiếm về mỗi tháng mấy triệu bạc tiền lương?

Gốc

                   Ta từng thấy khi xưa, nếu một ông vua nào muốn xâm chiếm một quốc gia khác hoặc một vị tướng quân nào muốn dấy binh thảo phạt hôn quân. Họ thường viết bài văn bố cáo thiên hạ, nói rõ lý lẽ đúng đắn của việc làm đó. Thường thì người đứng lên tuyên bố những người đó là bậc tôn nghiêm có thân phận cao quý. Hoặc là bậc hiền nhân, anh hùng cái thế trong thiên hạ. Họ vốn đều được dân chúng tin yêu, nể phục mà lại nói rõ lý lẽ đúng đắn của việc làm đó, thể hiện sự tôn trọng người trong thiên hạ. Vì thế mà thiên hạ theo về, lòng người quy thuận. Đó là thuật dùng binh của người xưa.
                     Ngày nay, khi lãnh đạo một doanh nghiệp thành công trên thương trường quả không phải là một điều đơn giản. Thương trường cũng là chiến trường mà.

Đi học

                    Trong cuộc sống ta không thiếu những anh chàng thư sinh yếu ớt. Những cô nàng học vấn đầy mình nhưng ế xưng. Và một điều lạ nữa là những con người được coi là trí thức này lại rất yếu đuối trong các cuộc tranh dành trong cuộc sống. Họ dễ dàng bị người khác khống chế, sai khiến. Họ làm việc vì lợi ích của người khác mà chả có lợi lộc gì cho bản thân cả. Mà trong khi bản năng của con người là hoạt động vì lợi ích. Họ dễ dàng bị người khác chèn ép trong cuộc sống. Trong cuộc sống hàng ngày họ ít lăn xả, bạo dạn và mạnh mẽ. Thậm chí họ không thể bảo vệ chính bản thân mình chứ đừng có nói sẽ là bậc đại trượng phu để bảo vệ người khác. Tư duy của họ không nhất quán và có nhiều lệch lạc. Phần thì quá già dặn và chín chắn. Phần thì không khác nào một ... đứa trẻ con!?

Doanh nghiệp

                    Trong kinh doanh việc xây dựng hình ảnh của doanh nghiệp là vô cùng quan trọng. Nó chính là thương hiệu của doanh nghiệp và sản phẩm của doanh nghiệp. Là uy tín của doanh nghiệp trên thị trường. Đó còn là phần giá trị tài sản vô hình của doanh nghiệp. Lẽ dĩ nhiên, một doanh nghiệp có uy tín tốt, hình ảnh đẹp sẽ làm khác hàng quan tâm và tò mò về sản phẩm họ cung cấp. Việc dùng thử sản phẩm của doanh nghiệp khi có yêu cầu là một điều tất yếu khác quan.
                    Để có một thương hiệu và uy tín tốt trên thị trường. Thứ nhất doanh nghiệp phải tuyệt đối tuân thủ các quy định của pháp luật. Điều này tạo niềm tin rất lớn với những đối tác mà doanh nghiệp mới hợp tác lần đầu. Thứ hai, doanh nghiệp cần tuyệt đối tuân thủ các giao kết, thỏa thuận trên hợp đồng với đối tác kinh doanh.

Tấm lòng

                    Thế kỷ hai mốt là thế kỷ của tự do và hạnh phúc. Nơi mà mọi quyền lợi chính đáng của con người đều được cả thế giới đấu tranh và bảo vệ. Chưa bao giờ loài người lại đoàn kết đến thế. Họ cùng bắt tay diệt giặc đói, giặc dốt và những chính quyền hay điều luật bất nhân. Họ cùng chung tay vảo vệ môi trường, cùng chia sẻ nguồn lợi tự nhiên, và cùng nhau khắc phục thiên tai và các sự cố. …
                    Mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng, không có sự chuyên quyền lộng hàng của bất cứ ai. Đứa trể con nhà nghè hay con một vị tỷ phú thì vẫn phải đến trường. Vẫn phải học hỏi những thứ tương tự nhau theo nền giáo dục bắt buộc của mỗi quốc gia. Thông thường từ khoảng 6 đến 15 tuổi.

Thuận

                  Thuận nước đẩy thuyền. Câu tục ngữ này rất hay. Kẻ khôn ngoan ở đời là người biết lợi dụng những điều có sẵn trong cuộc sống mà hành động. Làm như thế, vừa đỡ tốn công sức lại thu được hiệu quả rất cao.
                 Trong lịch sử dân tộc, năm xưa vua Lê Lợi từng thuận theo lòng dân để làm lên một cuộc khởi nghĩa Lam Sơn trời long đất nở. Mở ra một triều đại mới của nhà hậu Lê – Triều đại phong kiến lâu nhất Việt Nam.
                   Truyền thuyết kể rằng, vua Lê Lợi tìm được thanh gươm báu có khả năng phát sáng trong đêm. Trên thanh gươm có khắc chữ: Thuận thiên – tức là theo ý trời. Sauk hi suy nghĩ kỹ, vua Lê Lợi dấy quân khởi nghĩa. Đó là cuộc khởi nghĩa nông dân lớn nhất trong lịch sử các triều đại phong kiến Việt Nam. Cuộc khởi nghĩa đã quy tụ được cả ba yếu tố: Thiên thời, địa lợi, và nhân hòa.

Nên biết

                  Từ nhiều đời nay, ai cũng biết: Phi thương thì bất phú. Trên khắp cả hành tinh này, những người sung sướng và hạnh phúc nhất không phải là các ông vua bà chúa hay những nhà khoa học có trí tuệ siêu phàm, những chuyên gia đầu nghành , ngôi sao âm nhạc hay ngôi sao điện ảnh. Họ là những doanh nhân thành đạt. Những người doanh nhân thành đạt mới là những người hạnh phúc hơn bất cứ một chính trị gia, một chuyên gia hàng đầu hay một chức sắc tối cao của một tôn giáo nào đó. Một doanh nhân thành công họ có thể đi bất cứ nơi nào họ muốn, làm mọi điều họ muốn trong khuân khổ của pháp luật. Và đi đến đâu họ cũng được chào đón nhiệt thành. Vì họ có thể sẽ đem đến tài lộc cho những nơi họ đặt chân đến. Đó có thể là một chương trình từ thiện, một kế hoạch đầu tư mang lại lợi ích cho rất nhiều người. Hay đơn giản hơn có thể là một khoản tiền boa hậu hĩnh, một lời khuyên quý giá và thiết thực trong kinh doanh.

Gốc rễ

                  Vạn sự khởi đầu nan. Trong mọi việc ở đời, bước khởi đầu bao giờ cũng là gian nan và khó nhọc nhất. Nó cũng là bước quyết định phần lớn sự thành bại của một sự việc nào đó. Thế nên dù làm bất cứ việc gì, ngay từ khi khởi đầu, ta cần hết sức thận trọng. Vì những bước tiếp theo đa phần phụ thuộc khá nhiều vào bước khởi đầu.
                  Khi bắt đầu một mối quan hệ yêu đương, nếu ngay từ đầu người con trai không có ý định nghiêm túc và chân thành. Thì chuyện tình đó rất khó có một cái kết thúc đẹp là một cuộc hôn nhân. Vì những ý định ban đầu như một phần quan trọng trong bộ não của một sự vật hiện tượng. Nó còn như xương sống xuyên suốt một vấn đề. Khi người con trai đã đưa ra một kế hoạch hành động. Thì những diễn biến tiếp theo của một cuộc tình kiểu gì cũng chỉ vận động xung quanh cái quỹ đạo ban đầu đã dựng sẵn.

Vệ sinh

                  Ngày đó khi nó vào học cấp hai, đã học khoảng lớp bảy. Cũng bắt đầu biết e thẹn về chuyện giới tính. Vì chả gì cũng là thiếu nữ mười ba rồi. Ngày xưa các cụ có câu: Nữ thập tam, nam thập lục. Cứ theo các cụ thì nó cũng đang ngấp nghé tuổi lấy chồng rồi.
                   Ngày đó quê nó nghèo lắm, cả một vùng nông thôn cứ vào dịp giáp hạt là đói ăn. Còn nếu năm nào bị sâu bệnh và ngập úng làm mất mùa thì vùng quê càng trở lên đói khát và xơ xác. Ngôi trường nó học chỉ có một cái nhà vệ sinh bé xíu. Cống của nhà vệ sinh chảy thẳng ra cái ruộng rau muống của nhà dân cạnh đấy. Vào ngày sắp hái rau, chủ ruộng sai người canh cửa cấm tụi học sinh nghèo được vào đó làm vệ sinh, gây khai thối khi họ hái rau đem bán.

Túc xá

                Nó mồ côi cha từ nhỏ, mẹ thì cũng từng tái giá với dượng nhưng rồi lại bỏ nhau để lại cho nhà nó một gia cảnh tan nát nhiễu nhương. Gia đình nó là một mớ hỗn độn và không còn có một chút cương thường đạo lý gì cả. Nó buồn lắm, với nó gia đình đã trở thành “ địa ngục trần gian” từ rất lâu. Nó chỉ cố gắng học hành thật nhiều. Học để tiến thân trong xã hội. Nó luôn muốn thoát ra khỏi cái hoàn cảnh cơ cực của gia đình. Với nó, nó học để cố gắng trở thành người tốt. Học để xóa đi những thói hư tật xấu nó bị tập nhiễm từ gia đình. Học để sau này có một công ăn việc làm tốt. Học để có nhiều bạn bè tốt và được nhiều người yêu mến và tôn trọng.

Đến thân

                   Nó không hòa hợp với những người bạn cùng phòng lắm. Họ không tôn trọng và coi thường nó. Mặc dù gần như tất cả đồ đạc trong phòng đều là đồ của nó. Nhà nó cũng chẳng giầu có gì. Nhưng nó nghĩ đi học thì phải sắm những vật dụng ấy thôi. Nó để mọi người thoải mái dùng đồ của nó. Âu cũng là cách để mọi người yêu quý nó hơn.
                    Nó hay đứng hành lang ngắm cảnh sân trường và tận hưởng bầu không khí thoáng đãng trước khu ký túc xá. Thời điểm này sinh viên của các khối lớp trung cấp đang trong giờ tự học. Sân trường trở lên vắng lặng lạ thường. Nhưng kỳ lạ chưa, có hai cô bé ở lớp trung cấp cũng hay đứng ở hành lang giống nó. Đôi khi nó thấy hai cô bé này rất buồn, thậm chí là khóc nữa.

Lịch

                  Đó là vào dịp 26/3 năm nó học lớp 10. Cả lớp phân chia các nhóm hát, múa, hội trại và thể thao. Bao nhiêu cô bạn xinh đẹp, duyên dáng thầy bảo đi thi học sinh thanh lịch. Các bạn đều quầy quậy lắc đầu. Cuối cùng thầy bực mình chỉ nó. Nó tái mặt! Nó thì xấu hoắc. Hồi cấp hai nó luôn cố gắng học giỏi và ngoan hiền để bù đi những nét không xinh đẹp trên gương mặt nó. “ Cái nết đánh chết cái đẹp mà”! Dù trông nó đã khá lên, nhưng mà đi thi học sinh thanh lịch thì không thể nào. Hơn nữa, ngày 26/3 này không biết mẹ có cho nó tiền để ăn liên hoan cùng lớp nữa không? Thế mà nó lại đi thi học sinh thanh lịch cho lớp thì có mà ê mặt. Mẹ từ ngày lấy dượng đã coi nó như một gánh nặng, một kẻ thù. Mà từ trước tính mẹ nó vốn rất khó chịu!

Mạnh

                     Khi hành xử trong cuộc sống, tốt nhất ta cứ hoạt động theo nguyên tắc, nề luật từ trước. Dù đôi khi điều ấy có là hơi cứng nhắc nhưng điều ấy là hết sức cần thiết. Để giữ vững sự tôn nghiêm của bản thân. Cũng là không tự làm hại đến bản thân.
                     Mọi thứ hoạt động không theo quy tắc tức là đã làm trái quy luật của xã hội, quy luật của tổ chức cũng như quy luật của bản thân. Việc ấy tất nhiên sẽ là có hại cho bản thân, tổ chức và xã hội.
                    Một đất nước mà luật lệ không nghiêm thì không thể vững mạnh được. Mọi người dân sẽ không có ý thức tự giác tuân thủ pháp luật. Xã hội sẽ nhiễu nhương vì mọi kỷ cương, phép nước đã bị xem thường.

Lãnh

                Trong cuộc sống các nề luật là vô cùng quan trọng. Đấy như chiếc khung cho mọi hoạt động của cuộc sống con người. Là lớp vỏ hoàn hảo để che trở và bảo vệ cho những phần còn non yếu của mỗi người. Các cụ ta xưa vẫn răn dậy con cháu: Giấy rách phải giữ lấy nề. Đó là có ý nói có nhỡ dở, sai lầm, hư hỏng, thất bại … nhưng vẫn phải kiên  quyết sống theo những nề luật, đạo lý ở đời. Về sau vẫn được xã hội tôn trọng, ngợi ca và thành công.
                  Tất cả các quốc gia trên thế giới đều có một hệ thống luật pháp để quản lý xã hội. Tất cả các cơ quan, tổ chức trong xã hội đều có luật lệ, nội quy hoạt động của mình.

Lãnh đạo

                  Muốn nước vững bền thì luật pháp phải công bằng và nghiêm minh. Muốn công ty công lớn mạnh thì các quy định, cơ chế lương bổng, thưởng, phạt, chính sách đãi ngộ phải đảm bảo công bằng và hợp lý. Muốn gia đình vững bền, các thành viên gia đình đều hạnh phúc và thật sự là tổ ấm yêu thương của các thành viên. Là nơi phục hồi và tái sản xuất các nguồn năng lượng trong cơ thể, nơi nuôi dưỡng tâm hồn, nhân cách và tài năng, sức mạnh của mỗi cá nhân. Thì gia đình đó phải có nề luật, quy củ và trật tự rõ ràng.
                 Vẫn biết việc giữ vững những nguyên tắc sẽ tạo nên uy quyền, sức mạnh và sự thành công. Nghệ thuật của nhà lãnh đạo là biết lúc cương, lúc nhu, lúc mạnh, lúc yếu, lúc mềm mỏng, lúc cứng rắn để thu được lợi ích tối đa. Không phải lúc nào ta cũng nhất nhất làm theo một cách và đúng với những gì quy đnh.

NGƯỜI THẦY VĨ ĐẠI

Tập 1: Cơ duyên

Tập 2: Tâm nguyện

Tập 3: Cái chết

Tập 4: Lỗi đau

Tập 5: Hoàn thành di nguyện
                      Mẹ sinh ra nó trong hoàn cảnh éo le. Chồng của mẹ đã qua đời đột ngột, để lại cho mẹ ba đứa con gái thơ dại. Trong cơn đau khổ và tuyệt vọng vì mất đi người chồng thương yêu khi mẹ còn quá trẻ. Mẹ đã dựa vào vai bố nó. Cũng là người bạn thân ở trường đại học của cậu em trai mẹ. Vì mẹ hơn bố nó tới cả chục tuổi đầu, lại chồng chết với ba đứa con riêng. Nên bà nội nó kiên quyết phản đối chuyện hai người. Với bà ấy, nó và mẹ nó chết đi còn hơn là làm ảnh hưởng đến danh tiếng của gia đình họ. Nhưng mẹ kiên quyết sinh nó ra. Mẹ hi vọng nó sẽ là sợi dây nối bố và mẹ. Và mẹ hi vọng nó sẽ là con trai, sẽ là chỗ dựa cho mẹ nó khi về già.

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

Tròn


        Hòa và Hưng yêu nhau suốt thời sinh viên. Đã hơn một lần họ cùng mơ về một đám cưới. Cả hai đều lớn lên trong cảnh thanh bần, thế lên họ rất hiểu nhau. Dù Hòa lớn lên ở ngoại thành Hà Nội, còn Hưng thì sinh ra và lớn lên giữa trung tâm thủ đô. Anh luôn rất tự hào về việc mình là dân Hà Nội gốc.

Về

  
     Không ốm đau làm giàu thì mấy. Bị mắc bệnh gì thì chỉ những người từng mắc mới hiểu được sự cơ khổ  khi mắc căn bệnh đó.
     Zona là một loại bệnh thuộc về thần kinh. Do vi rút gây bệnh thủy đậu trú ngụ và tác động lên dây thần kinh cảm giác. Chúng gây ra sự tổn thương cho các dây thần kinh này. Nó hiểu hiện ở người bệnh là hiện tượng đau nửa người ở bên trái hoặc bên phải.

Ba


        Một ngày trời trở lại lạnh vào tháng ba. Đợt rét quay lại hàng năm khiến một bà già có thể chết cóng! Cứ tưởng  đã bước sang mùa hạ. Cứ tưởng sẽ chỉ còn đón những trận nắng ạt ào và những cơn mưa dạt dào những nước. Ai dè bầu trời lại phủ mộtt màu nâu xám xịt chỉ sau một đêm trời trở gió. Trong không khí là những luồng hơi lạnh run người. Ngoài đường mọi người mặc áo khoác, áo len như đang trong một mùa đông giá rét.

Việc


         Bia là một trong những thức uống phổ biến và cổ xưa nhất của loài người. Nước Việt Nam ta lại là một trong những quốc gia tiêu thụ bia rượu hàng đầu thế giới. Đã là đàn ông, gần như ai cũng thích rượu và bia. Vậy uống bia có những lợi lộc gì mà các quý ông của chúng ta lại thích chúng đến thế?

Thì


        Có người nói: Nếu yêu nhau thật sự thì có ngày hai người sẽ quay trở lại bên nhau. Nhưng Hòa không tin điều đó. Hòa chỉ nghĩ đó là một lời sảo biện của kẻ ra đi. Trên thế gian này có hàng trăm ngàn đôi lứa yêu nhau thật sự nhưng rồi cũng phải chia xa cũng vì ngàn trăm lý do khác nhau. Chuyện tình giữa Hòa và Trọng cũng nằm trong số đó. Hai người đã đi về hai phía của cuộc đời. Họ lặng lẽ, vật lộn để mưu sinh.

Bên

         Huệ là một cô sinh viên hiền lành, chân chất thật thà. Nơi cô theo học nghành sư phạm cách nhà đến cả hai trăm cây số. Khi học sang năm ba đại học, Thu, cô bé con của người bạn thời sinh viên của mẹ Huệ cũng đến ngôi trường này để theo đuổi ước mơ trở thành một cô giáo. Khỏ phải nói, Huệ vui mừng khôn siết. Cô coi Thu như một cô em gái ruột. Chăm lo giúp đỡ mọi thứ cho Thu ở nơi đất khách quê người này.

Công


       Nhiều người hay động viên nhau: Thất bại là mẹ thành công! Vậy vì sao thất bại lại sinh ra thành công? Nếu thất bại sinh ra thành công thì tại sao có người cứ thấy thất bại hoài mà không thành công? Để trả lời những câu hỏi này. Chúng ta cùng đi tìm nguyên nhân thất bại sinh ra thành công!

Trò


      Tuổi học trò là cái tuổi hồn nhiên và trong sáng nhất cuộc đời. Tất cả những gì ta thấy, ta cảm nhận đều là những gì tinh khôi và vẹn nguyên của thủa ban đầu. Tình yêu, tình bạn, tình thầy trò ở cái tuổi hoa niên này sao mà đẹp và cao thượng vậy.

Đất


        Xã hội Việt Nam hôm nay vẫn là một xã hội Á Đông truyền thống. Dù trải quá mấy mươi năm sự đô hộ của thực dân và đế quốc phương tây. Sự ảnh hưởng của văn hóa Pháp, Nga, Mỹ, Đức ... vào Việt Nam cũng không hề nhỏ. Nhất là nền giáo dục của chúng ta hiện nay theo lối tây học. Thế nhưng nền văn hóa chủ đạo của người Việt Nam vẫn là văn hóa phương đông. Đó thật sự là hồn cốt của dân tộc.

Giá

        Tình bạn là một trong những cung bậc tình cảm cao quý của con người. Dân gian thường có những câu: Giàu vì bạn sang vì vợ. Ra đường gặp được bạn hiền - Cũng bằng ăn quả đào tiên trên trời. Bạn thì có nhiều loại bạn. Và bạn nào cũng quý cả. Ví dụ như: bạn thân, bạn tri ân tri trỉ, bạn làm ăn, bạn hữa, bạn đời , bạn học, bạn đường ...

khi


        Đã có hơn một bài báo nói rằng: Khi phụ nữ bước sang tuổi 32 thì mọi sự nổi loạn sẽ chấm dứt. Năm nay cô cũng bước vào tuổi 32 rồi. Cô thấy lại mình của thời niên thiếu. Một mẫu hình nghĩ nhiều hơn nói. Hành động thì luôn chuẩn mực. Suy nghĩ lại chính chắn, thận trọng. Một mình đầy tự tôn, tự trọng, dứt khoát nhưng cũng đầy trách nhiệm và tình thương với người khác. Một mình tự do, thoải mái và luôn sống với những gì mình thích.

Gỗ


   >> Anh Bán Thớt Gỗ ( tập 1)
Buổi chợ phiên hôm ấy, cả một góc chợ thị xã Phúc Yên la liệt những thớt là thớt. Nguyên nhân là có một xe ô tô tải đổ thớt bán buôn ở chợ từ sáng sớm. Mấy nhà buôn vội vã nhập về với số lượng lớn. Theo họ loại thớt gỗ như thế này này càng hiếm. Buôn thớt không bị mốc, hỏng hay quá hạn sử dụng. Giá thớt thì tăng quanh năm.

Bán


   >> Anh Bán Thớt Gỗ ( tập 1)
  Trời xế chiều, Hạnh người yêu Quân lang thang qua góc chợ tính mua cân dưa chuột đem về phòng trong khu ký túc xá của trường ăn cho mát. Cô bất ngờ thấy Quân đang ngồi rất thểu não bên một đống thớt. Cô hớt hả chạy ra hỏi thăm. Thì ra Quân, người yêu cô hôm nay đi ...buôn thớt.

Của


   >> Anh Bán Thớt Gỗ ( tập 1)
  Hạnh và Quân đang bán thớt rất vui vẻ bên nhau. Người đưa hàng, tính tiền, người mời chào, tiếng mặc cả râm ran cả góc phố. Họ luôn chao nhau ánh mắt yêu thương và nụ cười hạnh phúc. Những cử chỉ chăm sóc và trợ giúp nhau nho khỏ khiến bao người trông thấy cảm động đến rơi nước mắt.

Thành

   
        Muốn đối diện với quá khứ một cách thoải mái và tự tin. Ta phải làm mọi cách để đeo được chiếc vương niệm của sự thành công. Sự tỏa sáng lung linh của sự thành công sẽ xua tan bóng tối trong quá khứ. Nhuộm cho nó một màu sắc huyền ảo và sinh động, quyến rũ nữa là đằng khác!

Lem


          Đã có lúc Lan thấy mình tưởng như đang ở trên thiên đường. Cô khỏe mạnh, xinh đẹp, học giỏi tương lai rạng ngời phía trước. Cô có một người cha đang là hiệu trưởng ngôi trường đang theo học. Xung quanh cô có bao nhiêu là bạn bè. Tọ tôn trọng và bợ đỡ cô. Ở cái trường có đến hơn 80% là sinh viên nữ này. Cô có đến hai chàng trai một sống hai chết theo đuổi. Ngoài ra còn có bao chàng trai tăm te, để ý, thầm thương trộm nhớ cô.

Đại


       Chúng ta đang sống trong một thế giới mở. Mọi thứ đều có thể công khai giữa bàn dân thiên hạ. Cách tốt nhất để đối phó với việc này là hãy sống thật với chính mình. Nếu bản thân mình chưa thật tốt thì hãy cố gắng rèn luyện, tu dưỡng bản thân cho tốt. Để cho ta không phải hổ thẹn về mình giữa bàn dân thiên hạ. Luôn tự tin là chính mình, thể hiện mình thật là tuyệt vời trước mọi con mắt nhòm ngó của bàn dân thiên hạ.

Dâu



    Linh một cô gái xinh đẹp, nhà ngay khu phố trung tâm của một làng quê giàu có các huyện lỵ 10 km. Ngày cô tốt nghiệp Đại Học Sư Phạm 2 và được phân công về công tác ngay trong thị xã Phúc Yên, ai cũng mừng cho cô. Họ hàng, bạn bè còn mừng vui cho cô hơn khi cô lọt vào mắt xanh một chàng công tử bột hiền lành, tốt bụng, nhà ngay trung tâm thị xã Phúc Yên. Có ai ngờ, cuộc hôn nhân đó là điểm khởi đầu cho tấn bi kịch đời cô.

Chị


 Chị Dâu - Em Chồng ( tập 1)
Chị Dâu - Em Chồng ( tập cuối)         Tưởng là dọn ra khỏi nhà là yên. Ai ngờ Hoa còn là cái gai kiên quyết cần nhổ nhiều hơn của Linh. Vì khu nhà trọ ấy vốn là nguồn thu nhập chính của bố mẹ chồng cô. Giờ Hoa ở đó, cho bạn bè của mình ở nên gia đình chẳng thu được đồng nào. Gánh nặng kinh tế của cả nhà đặt cả lên vai hai vợ chồng cô. Linh kiên quyết muốn hất cẳng Hoa ra khỏi nhà. Vì theo phong tục nơi làng quê cô sinh sống, con trai thông thường được hưởng toàn bộ gia sản do bố mẹ để lại.

Cũng


         Mỹ Lệ là con gái duy nhất của một gia đình giàu có. Cả bố và mẹ cô đều là quan chức cấp cao của ngành giáo dục Phú Thọ. Và đương nhiên, bố mẹ luôn cưng chiều, bảo bọc cô như trứng mỏng. Từ nhỏ cho đến lớn, cô thích gì có đấy. Dù vậy Mỹ Lệ rất ngoan và đặc biệt thương ba. Với cô, ba như cánh chim đại bàng lớn. Luôn hùng dũng, oai phong và đáp ứng mọi điều cô mong muốn.


        Tuấn đã kết hôn, giờ anh đã làm cùng cơ quan với bố mẹ Mỹ Lệ. Anh đã có nhà lầu, có ô tô riêng. Mỹ Lệ giờ chẳng còn chút hấp dẫn nào với anh nữa. Cái thai trong bụng ngày càng lớn lên. Mỹ Lệ không thể bỏ đi đứa con ruột thịt của mình. Cô kiếm cớ đi kiến tập ở xa, và muốn rời xa vòng tay ba mẹ một thời gian để trưởng thành hơn, để từ chối gặp ba mẹ mình.

Phúc


        Ngày Mỹ Lệ trở lại trường. Tất cả bạn bè đều kinh ngạc về sự ốm yếu của cô. Họ suýn xoắn lấy cô để chăm sóc hỏi han. Cô chỉ cười nói: Mình đi chữa bệnh chứ có phải đi nghỉ dưỡng đâu mà béo ra? Trong mắt bạn bè, cô vẫn là bậc thiên kim tiểu thư vô cùng cao quý. Chữ ký của bố cô quyết định đến tương lai của tất cả bọn họ. Đương nhiên họ hết sức lấy lòng Mỹ Lệ rồi.

Lỗi


        Rồi Mỹ Lệ say sưa kể về Tuấn Minh cho Hạnh nghe. Cô kể là cô gọi Tuấn Minh là Thỏ Trắng. Còn Mỹ Lệ có biệt hiệu là Mẹ Thỏ bông... Cô còn hẹn một dịp gần nhất sẽ đưa Hạnh đi gặp đứa bé. Để khi cần, cô có thể nhờ Hạnh chuyển tin tức và quà cáp cho Tuấn Minh để đảm bảo bí mật. Cô còn kể, nhiều khi ở nhà cô nhớ Tuấn Minh vô cùng. Nhưng cô không thể đi gặp. Và chỉ biết trải lòng mình trên những trang nhật ký....

Con


       Chị Mỹ Lệ bị gặp tai nạn, không biết sống chết thế nào. Buồn quá! Buồn hơn là Hạnh không phải bạn chính thức của chị ấy để đi thăm. Xét về mối quan hệ, Hạnh chỉ là em gái một người bạn của chị Mỹ Lệ thôi. Hạnh đi lang thang ở chợ, ngắm hàng hóa. Đấy là một thói quen giảm stress của Hạnh.

Với


        Mong mãi cũng đến cuối tuần để về quê. Vừa gặp chị gái, Hạnh đã hỏi ngay về tình hình bệnh tình của chị Mỹ Lệ. Khá bất ngờ và ngạc nhiên trước thái độ sốt sắng của Hạnh. Rồi gương mặt chị gái Hạnh khẽ buồn và nói: Mỹ Lệ đã qua đời rồi. Chiều qua chị và cả lớp đi đưa tang nó! ... Trời ơi! Chị Mỹ Lệ ơi! Tại sao một người tốt như chị mà lại ra đi sớm thế? Tại sao một người có phúc được cha mẹ thương yêu, được sống trong cảnh giàu có lại không được sống lâu mà hưởng hạnh phúc như thế?

Đi


       Hạnh đi hỏi khắp khu Tháp Chuông. Từng nhà, từng nhà một. Đôi chân cô mỏi dã rời. Miệng khô cứng, bỏng rát. Trời tối, cô về nhà, ngày mai là chủ nhật cô sẽ đi hỏi tiếp. Cả đêm đó cô cứ chằn trọc băn khoăn mãi. Cũng dễ đến gần hai tháng rồi, bà cụ đó chưa nhận được tiền nuôi Tuấn Minh. Không biết đã có chuyện gì xảy ra với họ không? Mãi rồi một giấc ngủ khá nặng nề cũng đến với cô.

Bạn


   Vừa lúc đó Hạnh thấy bà cụ bán chó con tay cầm cái giá tre bục cạp thất thểu, ra rời đi qua. Trông thấy Hạnh, bà xun xoe, quỵ lụy nói: Cô à, cô cho tôi xin lỗi. Vì đến hẹn trả tiền vay cô mà tôi không đem tiền đến trả. Không nói dấu gì cô, mấy hôm vừa rồi tôi ốm quá không đi chợ được nên chưa có tiền. Để ngày kia phiên chợ, tôi đi bán củi rồi già hứa sẽ đem tiền đến tận nhà trả cô. Giờ tôi xin lỗi tôi chạy sang nhà bà Tuyên vay bơ gạo nấu cháo cho hai đứa cháu đã.  Bà cụ nói và chỉ tay vào ba bó củi từ những cành cây rụng đã được bọc cận thận ở giữa khu đất trông trước mặt. Hai đứa cháu? Một đứa khoảng 6 tuổi! Không lẽ người cưu mang, giúp đỡ chị Mỹ Lệ khi bụng mang dạ chửa, rồi khi con đỏ, con dở là bà cụ này?

Minh

    Hạnh ôm Tuấn Minh vào lòng. Cô nhẹ nhàng hôn lên má Tuấn Minh và nói: Tuấn Minh Ngoan! Mẹ Thỏ Bông đã dạy Thỏ Trắng phải thật dũng cảm. Lớn lên Thỏ Trắng sẽ là một người đàn ông dũng cảm, sống có trách nhiệm và thật mạnh mẽ nữa đúng không? Tuấn Minh nói, cô sai rồi, phải cả tài giỏi nữa! Hạnh lại ôm Tuấn Minh vào lòng. Ừ! Cô sai rồi, vì Mẹ Thỏ Bông của cháu mới kể đến đấy thôi ...

Tập


       Hạnh quay ra nói với bà cụ: bà đừng lo, bố mẹ chị Mỹ Lệ rất giàu. Họ thế nào cũng sẽ trả đủ tiền bà đã chăm lo cho Tuấn Minh thời gian qua. Và cháu tin họ sẽ dành cho Tuấn Minh một cuộc sống tốt như đã dành cho chị Mỹ Lệ. Nếu họ không nhận Tuấn Minh, cháu sẽ làm người bảo trợ cho đứa bé. Mà bà dễ đến gần tám mươi tuổi? Sao bà không xin chế độ phụ cấp của người già với chính quyền. Một tháng bà sẽ có thêm mấy trăm nghìn, chứ bà bán buôn vài mớ rau và cành cây rụng thế kia thì đáng là bao?

Vỡ

      Mọi người đều đang vui mừng phấn khởi khi bà cụ đang một lúc có cơ hội nhận mấy gói cứu trợ từ chính quyền và các tổ chức xã hội. Không ai để ý, cách đó mấy mét có một người đàn ông trung niên, chững trạc, bảnh bao đang đứng chết sững ở đó từ khi nào. Chú ấy chính là cha đẻ của chị Mỹ Lệ. Và vô tình chú ấy đã nghe hết toàn bộ sự việc.

Vỡ


        Sau những phút giây bàng hoàng. Bố chị Mỹ Lệ mời cơm tất cả mọi người. Chiếc ô tô sang trọng của chú ấy đưa bà cụ, thằng Sinh, Tuấn Minh và Hạnh đến căn nhà rất đẹp của chú ấy. Mẹ chị Mỹ Lệ cũng rất vui và đón Tuấn Minh trong nghẹn ngào nước mắt. Thấy Tuấn Minh có phần xa lạ, lạnh nhạt trước tình cảm nồng nhiệt của ông bà ngoại khiến họ chạnh lòng. Hạnh nói: Cô chú cứ bình tĩnh đợi thêm thời gian nữa cho Tuấn Minh quen dần. Cần có thêm thời gian để tình cảm giữa ông bà và Tuấn Minh được bồi đắp.


        Một ngày đang mệt nhọc đi lấy thuốc từ bệnh viện về. Hạnh đi ngang qua trường tiểu học. Bất ngờ nghe tiếng trẻ gọi: Cô Thiên Thần! ... Cô Thiên Thần ơi! ... Cô Thiên Thần? Đó là tên mà Tuấn Minh và Sinh gọi Hạnh! Hạnh quay lại nhìn thì thấy Sinh đang nước mắt ngắn, nước mắt dài nói: Cô Thiên Thần ơi thằng Tuấn Minh bị thằng này nó đánh! Hạnh quay ra thì thấy Tuấn Minh nước mắt lưng tròng. Cậu bé cứ nấc lên từng hồi vẻ đầu tủi cực. Nó mềm nhũn và cố lao đến ôm chặt cổ Hạnh mà khóc nấc lên như sợ Hạnh đi mất.

Lớn



      Thấy cô giáo của Tuấn Minh bước đến. Hạnh ôn tồn nhưng cũng khá bực mình nói: Lần sau chị để Tuấn Minh bị đánh và tổn thương như thế này tôi sẽ kiện chị nhé! Chị ta cố biện minh: Bọn trẻ đánh nhau ngoài giờ học em không thể quản được! Với lại bọn trẻ con ấy mà ... Hạnh nói:  Sao chị lại có thể thiếu trách nhiệm như vậy? Vì chúng là trẻ con nên mới phải dạy dỗ, uốn nắn cho chúng tử tế, đàng hoàng chứ? Chị có biết ông ngoại của thằng bé này có thể quyết định việc biên chế và thôi biên chế của chị hay không? Cô giáo Tuấn Minh nghe thế tai mặt nói: Thôi em xin lỗi chị? Em hứa từ sau không để cho đứa nào trêu trọc và đánh con chị nữa. Cô ấy quay ra quát nẹt thằng bé vừa làm Tuấn Minh khóc làm thằng bé này hốt rúm. 

Phụ

Các cụ ta xưa có câu:
                                            Trai ba mươi tuổi vẫn xoan
                                        Gái ba mươi tuổi đã toan về già.
    Lâu nay người ta hay dùng câu thơ này để chỉ sự " già" của chị em phụ nữ chúng ta. Ừ thì khi phụ nữ bước vào độ tuổi U30 là bắt đầu bước vào một giai đoạn mới của cuộc đời. Hooc môn tiết tố nữ ít đi. Vết chân chim trên da nhiều hơn. Và tâm tình đã bắt đầu có những thay đổi.

Đai


       Có thể nói, trong xã hội ta ngày nay. Mâu thuẫn về đất đai là căng thẳng và nguy hiểm nhất. Anh em ruột thịt đâm chém, giết hại nhau. Họ hàng, hàng xóm thù hận, hãm hại nhau, vợ chồng, cha con ám sát nhau ... Nguyên nhân dẫn đến tình trạng này là do nhiều yếu tố.

Bại

   Có người nói: Khi thất bại có đến 90% các mối quan hệ sẽ quay lưng với bạn. Còn tôi, sau khi trải qua thất bại khủng khiếp của đời mình. Tôi cảm thấy không phải có 90% các mối quan hệ sẽ quay lưng với bạn. Mà là 95% các mối quan hệ sẽ quay lưng với bạn. 3 % các mối quan hệ sẽ xông vào bạn, và làm cho bạn bị tổn thương sâu sắc. Họ đẩy bạn xuống tận cùng của nỗi đau, dìm bạn thêm một nhịp thất bại nữa!

Tình


       Dương Quý Phi, một trong tứ đại mỹ nhân của lịch sử Trung Quốc. Người đẹp đến hoa cũng phải hổ thẹn nổi tiếng trong lịch sử, và cũng là đề tài lớn để các nhà thơ, nhà văn sáng tác nghệ thuật. Câu chuyện của cuộc đời bà đã được rất nhiều nhà làm phim khai thác tạo ra những tác phẩm điện ảnh đình đám trên phim trường.

Thôi


        Em lại phải bước tiếp thôi. Bỏ lại sau lưng một khoảng chiều xế bóng. Chuỗi ngày mới trôi qua. Em đã cảm nhận được sự, đơn điệu, cô đơn, lạc lõng của mình giữa dòng đời đổi thay. Đã từ bao giờ em từ bỏ các cuộc đấu tranh, so đo hơn kém với bạn bè? Em lặng lẽ bước đi trên một con đường riêng mình đã chọn!

Cơn

Trong ánh chiều vội vã
Con mưa rơi lã tã
Chúng ta ai từng đã
Một lần ngã dưới mưa?

Ta


      Dẫu chỉ có một mình nhưng mà em vẫn thấy vui. Vì cuộc sống như thế càng bớt đi nhiều mâu thuẫn. Những rủ rê, lôi kéo, xui khiến của mọi người rất rễ làm ta đánh mất mình. Mình làm chủ cuộc sống của mình, tự tạo niềm vui, và sự hứng khởi cho riêng mình.

Giỗ


        Từ hàng ngàn vạn năm nay, hàng năm cứ đúng ngày 10/3 âm lịch là con dân cả nước kéo nhau đến Lễ Hội Đền Hùng để dâng hương tưởng nhớ các Vua Hùng vì đã có công dựng nước. Nhiều người không đi đến tận nơi được thì tố chức các cuộc bái vọng từ xa và gửi bánh trưng, bánh dày cùng nhiều vật phẩm cúng tế đến Đền Hùng.

Người


       Đời sống của người dân Việt ngày càng tăng. Cách đây tầm chục năm, nói đến đi du lịch là một điều xa xỉ với rất nhiều người. Thế mà giờ đây, di lịch là một việc rất bình thường với đại đa số người dân Việt.

Vẻ


Những năm gần đây, rất nhiều bạn trẻ Hà Nội lựa chọn Tam Đảo là điểm đến trong các kỳ nghỉ. Nếu đã đến Tam Đảo một lần, hẳn bạn hiểu vì sao khi thực dân Pháp đô hộ nước ta đã biến Tam Đảo, Sapa, Đà Lạt của Việt Nam thành khu nghỉ dưỡng cao cấp cho đội quân viễn chinh của họ. Vẻ đẹp của Tam Đảo thật khó mô tả hết bằng lời mà bạn phải tự cảm nhận bằng trái tim, phải tự hít thở luồng không khí trong lành, mát mẻ nơi đây bằng hai lá phổi của chính mình. Thì mới cảm nhận được hết cái dư vị ngọt ngào của một vùng núi vẫn còn hoang sơ lắm.

Dội


       Em lại một lần nữa lạc về thế giới của tuổi thơ. Đắm mình trong khu vườn đầy cây và lá. Những luống rau xanh luôn làm mướt hồn em. Tuổi thơ của em chẳng phải đắm chìm trong nhung lụa. Mà là những tháng ngày đầy buồn tủi trong nỗi cô đơn. Là những hàng rau xanh do tự tay em chăm bón. Là những ngày nhặt lá kiếm củi để có cái để đun.

Cả


      Cuộc sống là gì? Cuộc sống là một chuỗi hành trình dài kiếm tiền của hầu hết tất cả mọi người trên thế gian. Vì tiền là sự sống của tất cả mọi người. Không có tiền ta không thể sống. Tiền giúp ta có cơm ăn, nước uống, áo mặc hàng ngày. Tiền cho ta vô vàn sức mạnh trong cuộc sống. Thỏa mãn gần như tất cả những ước muốn của ta! Không có tiền, ta không thể tồn tại trên thế gian!

Phố


       Vào những ngày nghỉ lễ vẫn có những người lặng lẽ mưu sinh. Một gánh hàng rong, một quán nước chè hay những người buôn bán nhỏ. Có đôi khi tôi bắt gặp cả những kỹ sư xây dựng. Giữa đêm khuya vẫn lặng lẽ dựng xây khu chung cư cao tầng.

Hương

  
      Em lại trở về quê hương sau bao năm dài cách trở. Vốn vẫn định lập thân lập nghiệp nơi phồng hoa đô thị. Tránh xa trốn quê nghèo với hạt lúa củ khoai. Nhưng sống ở xứ người em luôn khắc khoải nỗi nhớ quê. Rồi em quyết định sẽ về quê lập nghiệp. Làm giàu ở đâu cũng không thể bằng làm giàu từ chính quê hương mình!

Nhiều


       Một dịp nghỉ lễ dài những sáu ngày liệu anh có còn nghĩ đến đến em? Vì cuộc sống vất vả mưu sinh  mà mình đã lại xa nhau. Có bao giờ anh nhớ về những hồi ức xưa cũ của hai đứa? Một tình yêu lung linh tựa như ánh nắng mai. Em đã yêu thương anh bằng hết thảy tấm lòng. Nhưng chúng mình là những người không thật cùng suy nghĩ với nhau....